CỬA HÀNG NÔ LỆ - Phần 2 (Copy FB: Hội những người thích truyện chữ)

 CỬA HÀNG NÔ LỆ

Phần 2 :
Vẫn còn vài phút nữa trước khi buổi biểu diễn bắt đầu. Khi trang phục của cô gái nô lệ của Tara đã hoàn tất, Trợ lí buộc một sợi dây da vào một trong những chấn song trên nóc phòng giam của Tara. kẹp đầu còn lại của dây buộc vào cổ áo của Tara và bật máy rung trong quần lót của Tara.
Tara nhắm mắt lại và rên rỉ trong bịt miệng. Cô ấy xoa đùi và di chuyển bàn chân lên xuống như thể cô ấy đang chồm dậy tại chỗ. Tara trông thất vọng, bối rối và ngây ngất cùng một lúc. Cô cố gắng dụi vào song sắt, nhưng dây buộc quá ngắn. Dây buộc ngắn cũng khiến cô ấy không thể ngồi xuống băng ghế. Cô ấy chỉ nhịp nhàng lắc hông và di chuyển chân của mình trong một điệu nhảy khoái cảm.
Trong khi Tara bận tâm với chiếc quần lót đang rung, cô trợ lí đã thêm khóa vào vài chiếc khóa bị thiếu. Cuối cùng, cô ấy lấy ra một bộ kẹp núm vú hình cỏ ba lá từ chiếc túi mà chúng tôi đã mang từ văn phòng đến. Tôi đã đóng gói chiếc túi đó, và tôi không nhớ đã đặt chúng vào đó. Một lần nữa, tôi nghĩ rằng chắc hẳn Tara đã trải qua nhiều chuyện khi tôi không ở bên.
Trợ lí búng núm vú của cô gái nhiều lần cho đến khi hai đầu vú nổi rõ. Khi đã hài lòng, cô trợ lí gắn những cái kẹp vào núm vú của cô gái, và để cho sợi dây xích đu đưa tự do giữa chúng. Tara nhảy lên và hét vào bịt miệng, nhưng vẫn tiếp tục điệu nhảy của mình với một cái nhíu mày nhăn mặt . Rõ ràng, các kẹp núm vú gây đau, nhưng chúng không vượt quá tác dụng của máy rung. Tôi đã ghi nhớ điều đó cho các thiết kế trong tương lai của mình.
Sau khi chiêm ngưỡng xong tác phẩm thủ công của mình, cô trợ lí chuyển sự chú ý sang tôi.
"Bây giờ đến lượt bạn, cục cưng," cô ấy nói với một nụ cười nham hiểm.
“Bà chủ của tôi nói với tôi rằng bạn sẽ mặc bộ đồ bó chặt nhất,” cô trợ lí nói như thế.
Tôi nhìn cô ấy với ánh mắt dò hỏi và bắt đầu chậm rãi lắc đầu. Không. Điều đó không thể đúng. Bộ trang phục thứ hai được cho là ít nghiêm trọng nhất.
Trước khi chúng tôi có thể tiếp tục, Tara vẫn còn đang rung lắc vì cái chíp rung kia và Cô chủ Mery bước vào căn phòng. Tara cố gắng la hét qua cái bịt miệng một cách bất lực để gọi cô trợ lí tắt dùm cái chip rung.
Mery và trợ lí nói chuyện nhẹ nhàng. Vì vậy, tôi không thể hiểu hết những gì được nói.
Tôi nghĩ tôi đã nghe Mery hỏi trợ lí tại sao tôi chưa mặc quần áo. Cô trợ lí trả lời rằng cô ấy đang làm việc đó, và tôi sẽ sẵn sàng khi cô gái kia làm mẫu xong bộ trang phục đầu tiên.
Cô chủ Mery đã xác nhận rằng sẽ chỉ có 2 bộ trang phục, Tara sẽ làm người mẫu cho bộ trang phục thứ nhất và tôi sẽ là người mẫu cho bộ trang phục thứ 2, điều này khiến tôi cảm thấy thoải mái đôi chút, nhưng sau đó tôi nghe Mery nói điều gì đó về chúng tôi. Tôi chỉ nhặt nhạnh từng chút một, nhưng tôi bắt đầu có những mối quan tâm nghiêm túc.
"... Bạn có chắc là nên để các cô ấy ở ngoài đó trong buổi thuyết trình thứ ba không? Việc đó có thể lâu hơn khả năng chịu đựng của các cô ấy," Cô trợ lí cảnh báo.
“Đừng ngớ ngẩn,” Mery nói một cách bất cần. "Các cô ấy đã chế tạo ra các loại trang phục đó thì tốt nhất nên tận hưởng nó trước tiên. Tôi nghĩ rằng các cô ấy có thể chịu đựng được hai mươi phút khó chịu."
"Với tất cả sự tôn trọng, thưa bà chủ, sẽ không chỉ là hai mươi phút. Nó sẽ giống như một giờ. Ít nhất 10 phút quay lại đây để chờ ra ngoài; 20 phút cho bài thuyết trình của bà; 20 phút chờ cho bài thuyết trình cuối cùng để hoàn thành; cộng với bất cứ lúc nào bạn muốn để khách hàng kiểm tra các cô ấy," Trợ lí nói, bảo vệ lời cảnh báo trước đó của cô ấy.
"Đủ!" Mery sốt ruột nói.
"Đó là buổi trình diễn của tôi. Hãy làm theo cách của tôi," Mery ra lệnh.
Trợ lí nói với Mery rằng cô ấy rất do dự về quyết định của Mery, nhưng Mery dường như không quan tâm.
"Tôi nói rằng 2 con khốn đó sẽ nhận được những gì cô ấy xứng đáng. Nếu ai đó thích các thiết kế của họ, tôi sẽ để khách hàng tra tấn họ trong hơn một giờ đó ," Madison nhấn mạnh.
Tôi biết mình đã hoàn toàn bị lừa dối. Tara cũng tham gia vào kế hoạch này và cả hai đều nghĩ rằng đây là thiết kế của Mery.
Tôi không thể tin những gì tôi đang nghe! Nếu ai đó đã đánh cắp tác phẩm của chúng tôi, thì đó là Tara. Rốt cuộc, chúng tôi đã bị nhốt vào hai phụ kiện mà chúng tôi đã cất công thiết kế giờ bị lấy trộm từ văn phòng của chúng tôi từ Tara.
Tôi phải cho Tara biết rằng Mery đang nói dối cô ấy. Tôi bắt đầu càu nhàu ầm ĩ, giậm chân và điên cuồng di chuyển về phía mũ trùm đầu với đôi tay bị còng. Chắc tôi trông như một bệnh nhân tâm thần. Tôi chắc chắn rằng chiếc mũ trùm đầu đã làm nổi bật cảm xúc điên cuồng trong mắt tôi.
Không giống như trước đây, Mery không phớt lờ sự chống đối của tôi. Cô ấy bước về phía tôi và vặn núm vú bên trái của tôi mạnh đến mức tôi nghĩ nó sẽ rơi ra.
"Nghe đây, con khốn ngu ngốc!" cô rít lên. "Như tôi đã nói với Tara, tôi nghĩ cô sẽ nhận lấy những gì sắp đến với mình."
Mặc dù núm vú của tôi vẫn còn đau nhức, nhưng tôi càu nhàu "uh-uh" và lắc đầu "không" với sự trả thù.
Mery quay lại để lấy phần còn lại của bộ trang phục của tôi ra khỏi túi. Cô ấy lần lượt lôi ra những bài báo do tôi thiết kế nhưng quyết định không công bố cho đến sau buổi trình diễn. Tôi không thể tin vào mắt mình! Một số món đồ đã bị đánh cắp khỏi văn phòng của chúng tôi - những nguyên mẫu mà bộ phận chế tạo của chúng tôi đã làm. Nhưng có những mặt hàng khác mà chúng tôi đã thiết kế mà chúng tôi chưa kịp yêu cầu nguyên mẫu. Điều đó chỉ có thể có nghĩa là Tara đã ở trên máy tính làm việc của tôi! Chắc hẳn cô ấy đã tự mình cung cấp các bản thiết kế cho bộ phận chế tạo cho Mery.
Trong hai mươi phút mà Tara đang làm mẫu cho bộ trang phục đầu tiên còn đang nhăn nhó khó chịu bên kia giờ là đến lượt của tôi, tôi bị buộc phải đi đôi giày cao gót ba lê bằng da màu đen. Đôi giày được khóa vào chân tôi bằng hai ổ khóa mỗi cái, khiến tôi không thể tháo chúng ra nếu không có chìa khóa. Tiếp theo, Mery tháo khóa còng tay để trợ lí đeo một chiếc Armbinder màu đen cho 2 cánh tay của tôi. Tôi có thể nhìn thấy trong gương rằng bộ phận chế tạo đã làm theo đúng thiết kế của chúng tôi, bao gồm cả đường viền màu đỏ gắn tất cả các bộ phận lại với nhau. Cô ấy siết chặt nó khi hai cánh tay trên của tôi bị kẹp chặt vào nhau một cách đau đớn.
Sau đó đến corset. Đó là một chiếc áo nịt ngực bằng da màu đỏ có đường viền với đường viền màu đen để tôn lên phần giáp tay. Cô ấy buộc chặt nó quanh eo tôi, nhưng may mắn là tôi vẫn có thể thở mà không quá đau. Bộ ngực trần của tôi sau đó được trang trí bằng kẹp núm vú. Không giống như những chiếc kẹp núm vú mà Tara đeo, những chiếc kẹp này có những ngạnh sắc nhọn có thể đâm thủng da chỉ với một áp lực nhỏ nhất. Tôi gần như bất tỉnh khi cô ấy đặt những thứ này cho tôi.
Cuối cùng, trên hết, 1 chiếc quần lót chip rung như Tara mặc vào cho tôi, khi cái chip hoạt động cảm giác tôi mún ra ngay lập tức, hai chân không kìm chế đứng yên được nữa mà phải cử động do cảm thấy rất khó chịu chưa từng thấy.
"Nào, hãy tận hưởng những giây phút còn lại đi 2 người mẫu, chúng ta chuẩn bị lên sàn trình diễn nào" Mery hào hứng nói.
Trong khi trợ lí dùng còng khóa chân tôi lại thì Mery đi ra bên ngoài sân khấu trình diễn.
Trợ lí đeo cho 2 chúng tôi một chiếc vòng cỗ kim loại sáng bóng, 1 sợi dây xích nhỏ xinh xắn được mắt vào, dắt 2 chúng tôi đi từng bước nhỏ khó khăn để ra sân khấu trình diễn cho biết bao nhiêu người chiêm ngưỡng, thật quá xấu hỗ, nhục nhã....
Còn tiếp

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Truyện Bondage - Bạn trai phát hiện sở thích - Trói buộc

Truyện tự trói đọc trộm đê!

Các cách tự trói - Hướng dẫn tự trói 1