Truyện Bondage - Bạn trai phát hiện sở thích - Trói buộc
Vào ngày sinh nhật, Hoa nhận 1 món quà từ người yêu.
Hoa năm nay 20 tuổi, đang là sinh viên trường Kinh tế, được bô mẹ mua 1 căn chung cư 2 phòng nhưng cô ở 1 mình. Sáng người yêu đã gõ cửa căn hộ chung cư.
Mở hộp quà. Bị bạn trai phát hiện sở thích bị trói.
Chuyện 2 chơi Poker thua, bị trói cả buôi chiều chủ nhật.
Chơi tú quỳ không quỳ gối hẳn hoi. Trói đến tối ăn cơm mới được cởi.
Tập ballet, Hoa nảy ra ý tưởng tập nhanh cho đôi chân. Buổi 1 nhờ bạn trai trói treo 2 tay chân đi giày ballet. Buổi 2 bạn trai nhân lúc ngủ gật trói rồi trói treo thêm 1 chân. Chân đau bỏ luôn ballet.
Thiết kế phòng cách âm.
Bạn trai tặng còng tay
Chuyện 1:
"Kính coong" tiếng chuông gọi cửa đánh thức tôi. Nhìn đồng hồ điểm 6h, ai đến nhà tôi sớm vậy? Tôi ra mở cửa.
"Chúc mừng sinh nhật." Anh người yêu đưa bó hoa hồng và hộp quà tặng cho tôi.
Thật bất ngờ và hạnh phúc. Tôi và anh yêu nhau hơn 1 tháng. Hôm nay là sinh nhật thứ 20 của tôi. Tôi đang học Đại học kinh tế năm 2. Tôi cao 1m60, dáng đẹp, mặt xinh, da trắng, ngực eo bụng cân đối. Căn chung cư đang ở là bố mẹ mua cho tôi để tiện học hành trên này.
Tôi quen anh trong 1 lớp tín chỉ. Anh tên Huy, trên tôi 1 khoá, cao 1m68, hơi béo, mặt thư sinh, cười có núm đồng tiền. Gia đình anh chưa có điều kiện để mua nhà trên Hà Nội. Anh ở trọ cùng mấy người bạn.
Tôi mở hộp quà ra: "Cái gì thế này anh?"
Anh Huy cười: "Ha ha, anh điều tra ra sở thích của em rồi. Anh muốn tạo sự bất ngờ cho em."
Món quà anh tặng tôi là một quả bóng khoá hàm (tiếng anh là ballgag) và mấy cuộn cuộn dây thừng. Quả bóng nhét miệng gồm 1 quả bóng cao su màu đen, đường kính khoảng 4 cm. Quả thật, tôi là cô gái có sở thích bị trói buộc, nhưng sở thích này bị mọi người cho là không bình thường nên tôi luôn che dấu cho riêng mình. Thi thoảng, tôi tôi vẫn thực hiện việc tự trói mình ở nhà.
Tôi đóng cửa lại, che rèm đề phòng ai đó thấy. Cảm xúc mừng vì có anh người yêu biết, đồng thời ngại ngùng vì điều đó.
"Thứ này anh định dùng để làm gì? Định trói tay, bịt miệng con gái nhà người ta à?" Tôi dò hỏi.
"Đúng rồi. Anh mang đồ tới để trói em lại, em có thích không? Yên tâm, anh sẽ không cưỡng hiếp em." Huy đề nghị.
Tôi quen anh đủ lâu để tin tưởng và biết anh là con người thế nào. Tôi chấp nhận:
"Được rồi, em để cho anh trói em đó. Đợi em chuẩn bị đồ."
Tôi khấp khởi vì chuẩn bị được trói. Tôi vào phòng thay đồ, tôi chọn áo bơi liền thân. Tôi mặc quần tất mỏng màu da rồi mặc bộ áo. Bộ đồ bó sát, nhìn tôi rất sexy. Đi thêm đôi giầy cao gót 15 cm. Đây là trang phục ưa thích khi tôi bị trói.
"Bắt đầu đi anh. Chỉ trói thôi nhé. Trói chặt vào không em sẽ thoát ra đấy."
"Cuộc chơi bắt đầu. Anh sẽ trói em đến trưa hoặc khi nào em tự thoát được." Hai chúng tôi cười khoái chí.
Huy lấy cuộn dây đầu tiên, trói 2 tay tôi ra sau. Anh lấy luôn quả bóng khoá hàm nhét vào miệng tôi. "Còn muốn nói gì không?" Tôi lắc đầu. Anh ấn quả bóng qua hàm răng rồi thiết chặt sợi dây lại. Tôi tự trói nhiều lần nhưng chưa thử tự bịt miệng lần nào. Quả bóng làm tôi luôn phải há miệng to hết cỡ mà không ngậm lại được. Tôi thử nói mà méo hết tiếng. Anh lấy tiếp dây trói 2 cổ chân tôi với nhau. Rồi anh trói 2 phần đầu gối lại. Do giầy cao và 2 chân chụm lại, tôi mất thăng bằng suýt ngã thì anh ôm đỡ lại, tiện hôn tôi luôn. Tôi cười thầm sung sướng. Anh bế tôi qua ghế ngồi rồi trói luôn phần đùi. Tôi thử ngọ nguậy chân, như nàng tiên cá rồi. Anh trói tiếp phần ngực, quấn 1 vòng dưới ngực rồi vòng qua vai, luồn dây qua khe ngực. Tranh thủ anh bóp 2 trái đào, tôi hét lên mà chỉ thành ư ư ư bé tý ai mà nghe thấy. Nước dãi chảy xuống ngực do từ lúc ngậm quả bóng trong miệng, tôi không nuốt được nước bọt. Anh trói khuỷu tay, đây là phần khó thực hiện nhất khi tự trói, tôi không làm thế nào để trói được phần đó. Mà trói được như thế rất khó thoát. Anh ép 2 tay tôi sát lại, 2 khuỷu tay gần chạm nhau rồi trói chúng lại. Thôi xong, tôi đã bị trói hoàn toàn, lại còn không thể kêu cứu. Nhỡ anh nảy sinh ý đồ xấu thì tôi. Tôi bắt đầu giãy giụa trên ghế sofa.
"Tạm thế đã." Anh nói. "Anh sẽ để em như này." Anh bê tôi đặt xuống nền nhà.
"Anh đi mua đồ ăn sáng đây." Nói rồi anh khoá cửa mang theo chìa chìa khoá.
Tôi bị trói chặt như người ta buộc giò. Tôi lăn qua lăn lại. Chân còn vùng vẫy được chứ tay hoạt động ít hơn. Lăn lê chán tôi nằm ngửa ra để có thể nuốt bọt. Dây thừng siết vào da thịt, nhất là chỗ khuỷu tay còn quai hàm bị đơ, nằm sấp thì nước miếng chảy mãi ra đất. Tôi thử kêu lên, càng kêu càng ra nhiều nước. Quả bóng thật thú vị. Bị như vậy nhưng tôi chưa muốn nhả quả bóng ra cũng như chưa muốn cởi trói. Nhìn đồng hồ đã 7h. Bị trói thế này tốt nhất không nên đứng dậy, ngã đập đầu lại phiền. Tôi lăn lê tiếp tục lau nhà hưởng thụ cảm giác bị trói khuỷu tay mà từ trước không tự trói được.
Huy lấy cuộn dây đầu tiên, trói 2 tay tôi ra sau. Anh lấy luôn quả bóng khoá hàm nhét vào miệng tôi. "Còn muốn nói gì không?" Tôi lắc đầu. Anh ấn quả bóng qua hàm răng rồi thiết chặt sợi dây lại. Tôi tự trói nhiều lần nhưng chưa thử tự bịt miệng lần nào. Quả bóng làm tôi luôn phải há miệng to hết cỡ mà không ngậm lại được. Tôi thử nói mà méo hết tiếng. Anh lấy tiếp dây trói 2 cổ chân tôi với nhau. Rồi anh trói 2 phần đầu gối lại. Do giầy cao và 2 chân chụm lại, tôi mất thăng bằng suýt ngã thì anh ôm đỡ lại, tiện hôn tôi luôn. Tôi cười thầm sung sướng. Anh bế tôi qua ghế ngồi rồi trói luôn phần đùi. Tôi thử ngọ nguậy chân, như nàng tiên cá rồi. Anh trói tiếp phần ngực, quấn 1 vòng dưới ngực rồi vòng qua vai, luồn dây qua khe ngực. Tranh thủ anh bóp 2 trái đào, tôi hét lên mà chỉ thành ư ư ư bé tý ai mà nghe thấy. Nước dãi chảy xuống ngực do từ lúc ngậm quả bóng trong miệng, tôi không nuốt được nước bọt. Anh trói khuỷu tay, đây là phần khó thực hiện nhất khi tự trói, tôi không làm thế nào để trói được phần đó. Mà trói được như thế rất khó thoát. Anh ép 2 tay tôi sát lại, 2 khuỷu tay gần chạm nhau rồi trói chúng lại. Thôi xong, tôi đã bị trói hoàn toàn, lại còn không thể kêu cứu. Nhỡ anh nảy sinh ý đồ xấu thì tôi. Tôi bắt đầu giãy giụa trên ghế sofa.
"Tạm thế đã." Anh nói. "Anh sẽ để em như này." Anh bê tôi đặt xuống nền nhà.
"Anh đi mua đồ ăn sáng đây." Nói rồi anh khoá cửa mang theo chìa chìa khoá.
Tôi bị trói chặt như người ta buộc giò. Tôi lăn qua lăn lại. Chân còn vùng vẫy được chứ tay hoạt động ít hơn. Lăn lê chán tôi nằm ngửa ra để có thể nuốt bọt. Dây thừng siết vào da thịt, nhất là chỗ khuỷu tay còn quai hàm bị đơ, nằm sấp thì nước miếng chảy mãi ra đất. Tôi thử kêu lên, càng kêu càng ra nhiều nước. Quả bóng thật thú vị. Bị như vậy nhưng tôi chưa muốn nhả quả bóng ra cũng như chưa muốn cởi trói. Nhìn đồng hồ đã 7h. Bị trói thế này tốt nhất không nên đứng dậy, ngã đập đầu lại phiền. Tôi lăn lê tiếp tục lau nhà hưởng thụ cảm giác bị trói khuỷu tay mà từ trước không tự trói được.
Nửa tiếng sau, Huy về và cởi trói cho tôi.
"Thật thú vị, em thích bóng nhét hàm lắm và cả cách trói trói khuỷu tay. Em muốn trói lâu hơn."
"Bộ em muôn trói đến chết." Huy cười. "Hôm nay là sinh nhật em, còn phải vui chơi nữa chứ. Em đã lộ sở thích như vậy anh sẽ giúp em thoả mãn."
"Khi em bị trói anh sẽ đến giúp em nhé. Chìa khoá nhà em đánh thêm cho anh."
"Thật thú vị, em thích bóng nhét hàm lắm và cả cách trói trói khuỷu tay. Em muốn trói lâu hơn."
"Bộ em muôn trói đến chết." Huy cười. "Hôm nay là sinh nhật em, còn phải vui chơi nữa chứ. Em đã lộ sở thích như vậy anh sẽ giúp em thoả mãn."
"Khi em bị trói anh sẽ đến giúp em nhé. Chìa khoá nhà em đánh thêm cho anh."
Mình cũng có một câu chuyện muốn kể...
Trả lờiXóaTôi cũng muốn v
Trả lờiXóaIb số tele
Xóa